2 tháng trước
Tại Sao Chúng Ta Không Có Tư Duy Cởi Mở Và Làm Thế Nào Để Không Trở Thành Bảo Thủ
267

4137
Lượt xem
53
Lượt chia sẻ
11
Lượt bình luận

Các cuộc biểu tình. Chúng ta nhìn thấy, chúng ta thảo luận về chúng. Một số người trong chúng ta thậm chí còn tham gia. Thế giới dường như đã rơi vào một trạng thái không hài lòng, khi mà sự nổi lên của các cá nhân hoặc nhóm người dám nói thẳng chiếm vị trí trung tâm trong nền chính trị hiện đại của chúng ta. Tuy nhiên, điều làm nên hiện tượng thực sự ở đây không phải là số lượng lớn người thực hiện quyền tự do ngôn luận, mà chính là ảnh hưởng của cách biểu đạt mở đó đối với những người tham gia và khán giả.

Chúng ta thích nghĩ bản thân là người có tư duy cởi mở, bất kể cảm nhận của chúng ta có thể xiên lệch đến mức nào. Mặc dù chắc chắn có một số người có hành động thuần khiết - nhưng số khác đã lấy ý tưởng về tư duy cởi mở và sử dụng nó như sự suy xét riêng của họ.

Họ nhân đôi niềm tin của mình, bất kể thông tin bổ sung nào có thể nhận được, và tẩy chay những người phản đối họ. Điều này trớ trêu thay lại khiến đối phương cũng phản ứng theo cách tương tự.

Nguyên nhân một thời gọi là kiên định và chính xác, giờ đây có thể trở thành một định kiến ​​bảo thủ. Điều này khiến tất cả những người liên quan có thái độ phòng thủ, tức giận và cố gắng chứng minh bản thân là đúng. Điều này thường được gọi là hiệu ứng tác dụng ngược.[1]

Chúng ta sinh ra vốn không có đầu óc cởi mở

Bác sĩ Saul Levine của Tâm Lý Học Ngày Nay tin rằng thành kiến được phát triển này có thể xuất phát từ mong muốn bên trong của chúng ta về thông tin hoàn toàn tích cực và dễ chịu. [2] Levine nói rằng:

“…Sự từ chối này gần giống với "Truthiness" của Stephen Colbert, trong đó những người từ chối này từ chối chấp nhận sự thật khoa học đã được xác minh bởi vì họ tù túng trong những ý tưởng cứng nhắc của họ”.

Mỗi cá nhân đều muốn tin hoặc giữ một cái gì đó là đúng. Tại thời điểm ấy vẫn có một phản ứng lành mạnh và hợp lý đối với thông tin được thêm vào, và do đó có khả năng thay đổi ý kiến.

Chính khi chúng ta tạo ra một kết nối cảm xúc với ý tưởng hoặc niềm tin, logic đó không còn là một yếu tố nữa. Mục tiêu là phải đúng, bất kể biết được thông tin nào.

Khi điều này xảy ra, cá nhân đang được nói đến không còn chiến đấu cho một lý do chính đáng, mà là vì cái tôi, sự kiên quyết và hiểu biết cá nhân của họ về sự thật. Chính điều này khiến họ khép kín khỏi bất cứ điều gì có thể đứng về phía đối lập, tạo ra một chu kỳ bất tận của sự trốn tránh thất vọng và sự trì trệ chung trong tăng trưởng về tinh thần và cảm xúc - tức là suy nghĩ bảo thủ.

Điều này không có nghĩa là tư duy của chúng ta không thể trở nên cởi mở

Khi chúng ta cho phép điều này xảy ra với chính mình, nó không chỉ gây hại cho sự phát triển cá nhân mà còn cản trở sự giáo dục và thiện ý của người khác để có thể nhìn nhận theo một quan điểm trái ngược.

Một khi cảm xúc được đưa vào một cuộc tranh chấp hợp lý, sự hiềm khích có xu hướng thay đổi từ khu vực lý lẽ thành bản ngã và động cơ thúc đẩy mang tính cá nhân.

Nếu chúng ta có thể khiến bản thân dừng lại trước khi bị cuốn vào thời điểm này - thì chúng ta có thể có cơ hội không chỉ nghe thấy giọng nói của mình, mà còn nghe thấy những người khác, và có thể có được một số hiểu biết về lý do tại sao có sự bất đồng mang tính thù địch như vậy ngay từ đầu.

Không có giải pháp cho một cuộc tranh cãi khi mà bạn từ chối chấp nhận toàn bộ nó. Chúng ta nên - ít nhất là - cố gắng hiểu và dung hòa các ý tưởng của chúng ta với ý kiến ​​của đối phương.

Ít nhất, một chút cảm thông có thể mở ra một cuộc trò chuyện thực sự có thể dẫn đến một giải pháp.[3]

Hãy sẵn sàng bước ra ngoài bản thân, và bạn sẽ được ban cho sự hiểu biết

Vậy, trước khi bạn dính chặt vào tấm bảng chắn đường của mình, chạy lên Twitter phàn nàn, hoặc ca cẩm hàng giờ với một người bạn cùng chung suy nghĩ, thì hãy ghi nhớ:

  • Bạn không thể giải quyết vấn đề mà không hiểu nó một cách đầy đủ.
  • Cái tôi có thể cản trở những gì đúng đắn hoặc chính đáng.
  • Không phải ai cũng là kẻ thù, họ có thể chỉ bị thông tin sai.
  • Sự thông cảm giúp bạn nghe được nhiều hơn. Sự xác minh giúp bạn bớt được lời nói.

Thật tuyệt khi bạn đúng, cũng không sao nếu bạn sai, tốt nhất là hiểu và được hiểu

Hãy bình tĩnh, và trung thực trong nỗ lực của bạn. Hãy cởi mở với ý kiến ​​của người khác.

Tránh ra khỏi con đường của chính bạn, và cho phép lý lẽ can thiệp khi cảm xúc bắt đầu tăng.

Hãy trở nên thực sự cởi mở đầu óc.[4]

Tài liệu tham khảo