7 tháng trước
Tại Sao Các Ceo Có Thể Điều Hành Cả Thế Giới?
352

4034
Lượt xem
434
Lượt chia sẻ
112
Lượt bình luận

Nếu có một nhóm những vận động viên chạy ẩn danh tự giúp đỡ lẫn nhau, thì những người say mê này phần lớn sẽ trở thành CEO. Ngày nay, việc chạy (hoặc có thể là chất dẫn truyền thần kinh trong não endorphin) dường như là liều thuốc được lựa chọn cho các CEO. Tại sao vậy? Và tại sao tôi lại đang chạy theo định kiến đó? Tôi ghét đi theo đám đông. Bất kỳ đám đông nào. Tôi thấy mình là một nhà tư tưởng độc đáo, một người đi tiên phong. Tuy nhiên, ở đây tôi đang làm những điều đúng đắn để thích nghi với định kiến và tôi hoàn toàn hạnh phúc khi làm như vậy.

Buổi sáng chủ nhật hôm trước, tôi đã chạy 13,1 dặm - hiệu quả bằng một cuộc chạy bán marathon, ngoại trừ việc chạy một mình - xung quanh bờ biển của Manhattan và Brooklyn trong 1 giờ 35 phút. Chỉ cho vui thôi! (Mặc dù tôi cũng rất muốn dùng thử thiết bị chạy Lululemon mới của mình). Đây là kỷ lục cá nhân mới nhất của tôi theo một chuẩn mực mới và tôi đã đánh bại được kỷ lục cũ của mình gấp 6 lần mỗi năm trong suốt bốn năm qua. Ở tuổi 46, đáng lẽ tôi đã vươn đến đỉnh cao từ trước đó lâu rồi, và bây giờ tôi nhẹ nhàng ngồi lên chiếc ghế gỗ bập bênh của mình. Nhưng tôi vẫn tiếp tục chạy.

Kansas City half Marathon
CEO Ben Legg at 2016 Kansas City Half Marathon

Không ngừng tiếp tục cuộc hành trình

Giới thiệu một chút: Tôi là một vận động viên chạy bộ.

Tôi bắt đầu sự nghiệp với tư cách là một sĩ quan quân đội Anh, công việc bắt buộc tôi phải chạy 2-3 lần mỗi tuần cùng với tất cả các loại bài tập khác. Tôi đã thích nghi với việc đó. Khi tôi rời quân ngũ vào năm 1999 để bước vào thế giới kinh doanh (ban đầu là một nhà tư vấn chiến lược tại McKinsey), tôi đã không giữ được tần suất lúc trước mà chỉ chạy sáu đến tám dặm mỗi cuối tuần. Đây là một tốc độ không thể đo lường được - có lẽ khoảng chín phút mỗi dặm - với những chú chó được gắn vòng đeo cổ của tôi. Vì vậy, tôi chưa bao giờ không thể thích nghi. Tuy nhiên, trong suốt 13 năm tiếp theo rong ruổi khắp địa cầu, làm các công việc điều hành tại McKinsey, Coca-Cola và Google trên toàn thế giới, tôi đã duy trì mức độ tương đối thấp ở cấp độ đó. Giả thuyết của tôi là, theo thời gian, tôi sẽ để thể lực của mình giảm sút tương đối.

Vì vậy, những gì đã xảy ra đã làm cho tôi bị ám ảnh về việc chạy, và thích nghi hơn lúc tôi còn trong quân đội?

Tôi nghĩ rằng lời giải thích phù hợp nhất rất có thể là trở thành một CEO vào năm 2012. Các CEO thực hiện các bài phát biểu tại hội nghị và xuất hiện trên TV nhiều hơn những người khác, và tôi cũng không ngoại lệ. Điều này dẫn đến việc nhìn thấy hình ảnh của chính bạn thường xuyên hơn rất nhiều và nhận thấy bản thân trông hơi mũm mĩm là một động lực tuyệt vời để trở nên thon thả hơn. Bạn cũng nghe rất nhiều về mối liên hệ giữa thể dục thể hình và khả năng đối phó với căng thẳng. Có được một chút thời gian một mình cũng hấp dẫn khi mà một ngày của bạn được bao quanh bởi các cuộc họp nối tiếp nhau.

Do đó, kể từ năm 2012, tôi đã từng bước khởi xướng một số hành động thúc đẩy tôi hướng tới việc tập thể dục tăng dần cường độ:

Phòng tập thể dục của riêng tôi:

Tôi đã mua phòng tập thể dục của riêng tôi. Lúc trước tôi thường hay tham gia các phòng tập thể dục thương mại và không đến đó nữa. Thời gian cần thiết để đến đó, ​​​​​​​tập thể dục, về nhà, thay đồ, v.v. có vẻ như quá nhiều. Tuy nhiên, với một phòng tập thể dục tại nhà, bạn có thể giảm đáng kể thời gian quản lý việc tập thể dục không hiệu quả, nên bạn không có lý do gì để làm điều đó. Hiện tại tôi tập luyện 3 lần mỗi tuần.

Chạy vào giữa tuần:

Vào năm 2012, tôi đã đi du lịch Hoa Kỳ với một đồng nghiệp và anh ấy đề nghị cùng nhau chạy bộ cho vui. Vì vậy, tôi lấy bộ dụng cụ dùng trong lúc chạy của mình và tận hưởng khoảng thời gian đó. Còn cách nào tốt hơn để tham quan các thành phố tôi sẽ đến làm việc bằng cách chạy quanh vào lúc mặt trời mọc, khi mọi người đang ngủ, đường phố vắng tanh, và mặt trời chỉ khẽ buông những tia sáng qua đường chân trời? Bây giờ tôi chạy hai lần mỗi tuần vào giữa tuần, ngoài việc chạy vào cuối tuần.

Cuộc đua bán marathon:

Bốn năm trước, tôi đã đăng ký một cuộc đua bán marathon với một khoảng cách khoảng 21 km lần đầu tiên trong nhiều năm và tôi đã yêu thích nó. Dù vậy, tôi đã không thực sự hài lòng với khoảng thời gian này, nên tôi đã đăng ký để chạy khoảng sáu cuộc đua bán marathon với một khoảng cách khoảng 21 km mỗi năm, để luôn có một "bài kiểm tra" thách thức bản thân và ngăn chặn sự thụ động.

Công ty sức khỏe:

Khi nhân viên bảo hiểm đến gặp tôi vài năm trước và nói rằng phí bảo hiểm y tế của chúng ta sẽ tăng thêm $1.000 mỗi người mỗi năm, ngay cả khi duy trì mức độ bồi thường như trước - chỉ vì lạm phát chi phí trong ngành - tôi đã quyết định cố gắng chiến đấu tới cùng. Tôi đã phát cho bộ phận nhân sự $300 mỗi nhân viên để tổ chức đi vào ổn định và giảm số lượng khiếu nại. Sau đó, họ thiết lập các thiết bị theo dõi sức khoẻ Fitbit được trợ cấp, tổ chức các hoạt động vui chơi liên quan đến sức khỏe và khuyến khích cải thiện sức khỏe dựa trên kiểm tra y tế hai lần mỗi năm. Chúng tôi đã tránh việc tăng chi phí y tế, và cũng có rất nhiều niềm vui trong quá trình này.

Ứng dụng Fitbit:

Rõ ràng, đây đã là một động lực chính của việc tập thể dục cho nhiều người. Kể từ lần đầu tiên sử dụng Fitbit, tôi đã theo dõi tốc độ của mình trên mỗi lần chạy và luôn cố gắng tiếp tục cải thiện. Tốc độ hàng tuần của tôi so với bạn bè và đồng nghiệp của tôi cũng tiếp thêm cho tôi nhiều động lực. Giống như các CEO khác, tôi thích giành chiến thắng, và chắc chắn ghét phải đứng ngoài top ba người trong số những bạn bè của tôi (khoảng 80 người), vì vậy, tôi không thể có một ngày thảm hại. Bây giờ trung bình tôi đạt được khoảng 120.000 bước mỗi tuần - tính cả chạy, đi bộ và tập thể hình.

Chạy như là một du khách:

Với thói quen mới là chạy vào giữa tuần khi mặt trời mọc, tôi bắt đầu cố gắng tìm ra con đường chạy bộ buổi sáng hoàn hảo. Bây giờ tôi truy lùng thông tin trên Google Maps ở mọi thành phố mà tôi đến, tìm kiếm những lộ trình chạy tốt nhất - dựa trên cảnh quan, kiến trúc, lịch sử, sự thoải mái và các yếu tố khác. Địa điểm ưa thích hiện tại của tôi là San Francisco, bắt Uber đến Sausalito ngay trước khi mặt trời mọc, sau đó chạy về Cầu Golden Gate và dọc theo Embarcadero. Quả là tuyệt vời!

Đặt tiêu chuẩn tối thiểu:

Tôi đã thiết lập cho mình một số "thanh" tiêu chuẩn riêng có thể chấp nhận được cho việc chạy bộ. Bao gồm:

  • Không bao giờ chạy ít hơn sáu dặm mỗi lần chạy.
  • Không bao giờ chạy chậm hơn bảy phút rưỡi mỗi dặm.
  • Luôn vượt qua nhiều người hơn số người vượt qua tôi ít nhất 10 lần (để giữ tôi trong mười phần trăm số người chạy bộ đứng đầu).

Đặt trước lịch trình:

Để đảm bảo rằng tôi có thể quản lý việc tập thể dục phù hợp với lịch trình quá tải của mình, tôi khóa trước lịch của mình với các mục định kỳ - ba lần chạy và ba lần tập luyện thể hình mỗi tuần, khi mặt trời mọc. Điều đó giúp tôi có khoảng thời gian tự do. Nếu tôi cần lên lịch một cuộc gọi vào sáng sớm, tôi chuyển lịch đã lên trước sang thời gian khác trong ngày hôm đó, để đảm bảo tôi có thể tập thể dục.

Dịch vụ HelloFresh:

Chế độ ăn kiêng rõ ràng cũng đóng một phần quan trọng. Tôi đã từng ăn quá nhiều carbohydrate, một bữa ăn thịnh soạn. Sau đó vào năm 2015, tôi đã đăng ký theo dõi HelloFresh, nơi hiện đang cung cấp ba hộp nguyên liệu đến nhà tôi mỗi tuần để nấu những bữa ăn tuyệt vời (được cung cấp những hướng dẫn rõ ràng). Dịch vụ này cung cấp các nguyên liệu rất tốt cho sức khỏe và các khẩu phần hợp lý, và điều này chắc chắn có hiệu quả trong việc giảm cân, giúp thời gian chạy nhanh hơn.

Trò chơi Tough Murder:

Thật là một phát minh vĩ đại! Chạy 12 dặm với những người bạn - thử thách tắm bùn, cầu cong chỉ di chuyển bằng tay như những chú khỉ, dây thép gai, và bị điện giật - đập vào mắt tôi như là một lưạ chọn tốt cho buổi sáng thứ bảy. Tôi đã hoàn thành trong hai năm nay và đang lên kế hoạch nhiều hơn nữa.