2 tháng trước
10 Điều Chỉ Những Người Cả Nghĩ (Over-Thinkers) Mới Có Thể Liên Tưởng Đến Được

697
Lượt xem
45
Lượt chia sẻ
9
Lượt bình luận

Khi tôi học cấp ba, tôi đã yêu phát điên với một anh chàng mộng mơ hơn tôi một tuổi, người thậm chí còn không biết sự tồn tại của tôi. Một ngày nọ, hãy tưởng tượng cơn sốc của tôi khi anh ấy chặn tôi lại và rủ tôi đi chơi vào tối thứ bảy.

Những ngày còn lại trong tuần tôi dành để thử từng bộ đồ trong tủ quần áo, nhận lời khuyên của bạn bè về tóc và trang điểm, và thực hành các cuộc trò chuyện và những câu chuyện ngắn hài hước lôi cuốn để gây ấn tượng. Với năm bộ trang phục và ba kiểu tóc khác nhau, cuối cùng tôi đã sẵn sàng cho đêm trọng đại đó. Cuộc hẹn phá sản hoàn toàn, nhưng không phải tại tôi. Anh ta là kẻ ích kỷ, ái kỷ nhất mà tôi từng gặp, và tôi không thể chờ đến khi hết đêm được.

Tôi đã lãng phí bao nhiêu thời gian và năng lượng rồi chứ?

Tôi là một trong những người cả nghĩ về mọi thứ, vì vậy với tôi đây luôn là chuyện “bình thường”. Nếu bạn là một người hay cả nghĩ, bạn chắc chắn sẽ rơi vào mười kịch bản kiểu này.

1. Bạn bực dọc vào mỗi mùa thi

Nếu bạn mắc bệnh cả nghĩ, bạn sẽ biết khi đến lúc phải làm kiểm tra nó như thế nào. Bài kiểm tra nằm trước mặt bạn trên bàn hoặc trên máy tính. Bạn biết bạn đã chuẩn bị; bạn đã học bài và thuộc bài. Tuy nhiên, khi bạn xem xét từng câu hỏi và có bốn câu trả lời, căn bệnh bùng phát và bạn bắt đầu xét lại câu trả lời của mình. Lôi cục tẩy ra, bạn thay đổi câu trả lời hai hoặc ba lần, vẫn ngẫm nghĩ về nó khi bạn trả lời câu hỏi tiếp theo và làm điều tương tự. Sau khi kết thúc bài kiểm tra, nó vẫn không dừng lại. Bạn tiếp tục suy nghĩ về các câu hỏi và câu trả lời đã chọn, vẫn cố suy nghĩ lại.

2. Bạn ghét phỏng vấn xin việc

Những người cả nghĩ chuẩn bị cho một cuộc phỏng vấn xin việc theo cách tương tự như cách tôi chuẩn bị cho cuộc hẹn thất bại đó.

Chúng ta thay đổi trang phục nhiều lần. Chúng ta cố gắng dự đoán mọi câu hỏi có thể và suy nghĩ lại về câu trả lời chúng ta có thể đưa ra. Chúng ta dành nhiều ngày để thực hành làm thế nào để có vẻ thông minh, nhiệt tình, hóm hỉnh và lanh lợi, đồng thời, thực sự nghiêm túc về mong muốn với công việc. Chúng ta thực hành thể hiện nụ cười, nét mặt trước gương và những cái bắt tay với bất kỳ người bạn nào có thể chịu đựng được. Chúng ta lặp lại những câu hỏi và câu trả lời đã được chuẩn bị của mình, điều chỉnh lại chúng – khoảng ba đến bốn lần hoặc hơn.

Sau đó, chúng ta bước vào cuộc phỏng vấn rất bình thường và nhẹ nhàng như lướt sóng, không phải sử dụng bất kỳ thứ gì mà chúng ta đã dành nhiều ngày để chuẩn bị.

3. Bạn kéo bản thân vào việc quản lý tài chính cá nhân và chi tiêu

Mỗi tháng, không thất bại, và thậm chí nhiều lần trong tháng, chúng ta khăng khăng ngồi xuống bàn bếp và liệt kê đi liệt kê lại, các hóa đơn và chi phí, chỉ để đảm bảo rằng chúng ta không phạm sai lầm nào, để xem liệu có bất kỳ cách nào để chúng ta có thể điều chỉnh thêm nữa. Thu nhập của chúng ta đã không thay đổi trong hai tuần qua, cũng như không có khoản thanh toán thế chấp hoặc chi phí ô tô. Nhưng chúng ta vẫn tiếp tục, viết những con số đó ra giấy và ném chúng vào máy tính. Không có gì thay đổi trong một hoặc hai tuần trước, nhưng mà chúng ta cứ tiếp tục kiểm tra lại.

4. Bạn nghi vấn về mọi quyết định nuôi dạy con

Những phụ huynh cả nghĩ có đủ thứ để ngẫm nghĩ.

Chúng ta có quá khắt khe không? Có quá khoan dung không? Tôi xử lý tình huống đó có đúng không? Tôi có thể làm gì tốt hơn? Tôi có phải là một phụ huynh tồi tệ vì không để đứa con 10 tuổi của mình tô son? Có phải tôi đang kìm hãm việc khai phá bản thân của con tôi bằng cách từ chối cho phép con xăm mình ở tuổi 15? Khi nào là thời điểm thích hợp để cho phép con mua sắm quần áo của riêng mình? Và trợ cấp cho chúng bao nhiêu là thích hợp?

Bất cứ khi nào chúng ta đưa ra quyết định nuôi dạy con cái, đầu tiên chúng ta sẽ rất đau đầu khi đưa ra quyết định và một khi nó được đưa ra và thực hiện, chúng ta tiếp tục xét lại bản thân. Thật là mệt mỏi.

5. Bạn như bị loạn thần về thú cưng của mình

Thú cưng có xu hướng trở thành những đứa con khác của chúng ta, và những người cả nghĩ như chúng ta phát điên về chúng như thật. Chúng ta liên tục suy nghĩ lại cả triệu câu hỏi và quyết định khi chúng ta có một con chó con mới. Chúng có tập thể dục đủ không? Chúng ta có những loại thức ăn cho chó bổ dưỡng nhất chưa? Chúng ta đã không gọi bác sĩ thú y về dịch tiết nhỏ từ mắt nó. Chúng ta có nên gọi bây giờ không? Chúng ta có nên đến công viên cho chó nhiều hơn để nó được hòa nhập xã hội không? Có phải chúng ta làm tổn thương mặt cảm xúc của nó bằng cách nhốt nó trong lồng cả ngày trong khi chúng ta đi làm không? Có lẽ chúng ta nên đưa nó đi chăm sóc vào ban ngày thôi.

6. Bạn đã quá quen thuộc với chứng lo âu xã hội

Chúng ta được mời đến một bữa tiệc do một người bạn tổ chức và những vị khách khác tạo thành một nhóm người mà chúng ta không biết rõ. Thực ra, chúng ta có ít điểm chung với họ. Có nhiều thứ phải suy nghĩ ở đây.

Tại sao họ mời tôi? Có phải chỉ để thực hiện lời hứa và họ thực sự không muốn tôi đến? Nếu tôi đến, tôi sẽ không thoải mái cả buổi tối vì tôi thực sự không biết ai? Có lẽ tôi nên cáo ốm trong ngày dự tiệc. Không, tôi không thể làm điều đó. Có lẽ tôi chỉ có thể đến trong một giờ và đưa ra một lý do để về sớm. Nhưng sau đó bạn tôi sẽ nghĩ gì nếu tôi làm vậy? Mặc dù chúng ta biết rằng trong một năm kể từ bây giờ sẽ không vấn đề gì dù chúng ta có tham dự bữa tiệc đó hay không, thì chúng ta vẫn không thể loại bỏ các kịch bản đang diễn ra trong đầu.

7. Bạn luôn bận rộn với các dự án

Điều quan trọng là thời hạn được đáp ứng. Điều quan trọng là ông chủ phải ấn tượng. Vì vậy, chúng ta cần thực hiện các dự án lớn. Tuy nhiên, sau mỗi bước thực hiện, chúng ta dừng lại và tự hỏi làm thế nào để có thể tốt hơn. Liệu sếp có thích nó không? Tôi có thể thay đổi đồ thị và biểu đồ mà tôi đã tạo ra thành thứ gì đó tốt hơn không? Tôi có thể viết lại phần này và làm cho nó tốt hơn không? Trên thực tế, chúng ta thường có nguy cơ bỏ lỡ thời hạn, vì chúng ta nghĩ quá nhiều về từng bước đi của mình.

8. Bạn rất tệ trong việc tặng quà

Trong khi hầu hết mọi người tận hưởng kỳ nghỉ lễ, thì chúng ta phải sẵn sàng cho những gì chúng ta biết sẽ đến. Dù là chúng ta mua sắm trực tuyến hoặc trong các cửa hàng, thì chúng ta đều có những quyết định phải đưa ra về quà tặng.

Chúng ta có một ý tưởng về một trò đùa tuyệt vời tặng cho một người thân mà chúng ta nghĩ rằng sẽ chỉ là cho vui. Vì vậy, chúng ta đặt hàng hoặc mua nó. Tuy nhiên, ngay sau khi mua hàng xong, chúng ta bắt đầu nghĩ lại về những gì đã làm. Giả sử họ không thấy nó vui như mình nghĩ? Nó thực sự rất buồn cười hay rất là ngu ngốc? Và món trang sức mà chúng ta đã mua cho dì Marge thì sao? Có thực sự thích hợp với phong cách của bà ấy không? Liệu bà ấy có nghĩ rằng nó quá rẻ không?

Mùa Giáng sinh có thể là nỗi đau thuần túy với những người cả nghĩ.

9. Bạn có một thái độ đặc biệt đối với việc sửa nhà

Ngôi nhà cần một sự đổi mới. Chúng ta sẽ lát sàn mới, ván chân tường mới, sơn lại các phòng, và mua bàn bếp và tủ bếp mới. Đây là một dự án lớn và chúng ta đang hướng tới một “diện mạo” thời thượng.

Chúng ta chọn sàn, mặt bàn và tủ. Chúng ta mang sơn mẫu cho mỗi phòng, quyết định màu sắc và mua nhiều gallon sơn. Chúng ta đưa ra quyết định sơ bộ, và sau đó bắt đầu. Bệnh cũ lại tái phát.

Có lẽ sàn nên dùng màu tối hơn? Có lẽ tủ bếp cũng cần tối hơn? Và nếu chúng ta dùng màu tối hơn thì mặt bàn vẫn hợp? Chúng ta bắt đầu cả nghĩ tất cả các lựa chọn chúng ta đã thực hiện cho đến khi chúng ta bị đình trệ. Và sau đó chúng ta bắt đầu lại từ đầu. Thật đáng kinh ngạc khi những người cả nghĩ thực sự có thể thực hiện tất cả các quyết định cuối cùng về việc tu sửa nhà.

10. Bạn không thể chịu được việc phát biểu

Câu chuyện có thật. Vài năm trước, tôi được yêu cầu thuyết trình tại một hội thảo tiếp thị nội dung. Điều này thật thú vị đối với tôi, bởi vì điều đó có nghĩa là tôi đã được công nhận trong ngành như một người có chuyên môn.

Với sự thích thú lớn, tôi chuẩn bị sẵn sàng. Tôi xác định rằng, để đạt được và duy trì sự tham gia của khán giả, tôi cần phải sáng tạo. Vì vậy, tôi đã chuẩn bị một bài thuyết trình, khi thực hiện trước mặt bạn bè, đã tạo ra được tiếng cười lớn và sự tham gia tuyệt đối. Họ nghĩ rằng đó là một “trò cười” và chứa một số thông tin tuyệt vời được đưa ra ở định dạng điên loạn của một số lỗi vô lý nhất được tạo ra trong vài năm qua, và sau đó là một số lời khuyên liên quan đến việc cách tránh các lỗi tương tự. Tôi cũng đã có những slide tuyệt vời nhờ những lỗi này. Tôi đã sẵn sàng và cực kỳ phấn khích.

Một ngày trước bài phát biểu, căn bệnh tái phát. Sẽ thế nào nếu một số thành viên trong khán giả của tôi mắc lỗi tương tự? Liệu họ có nghĩ mình đang chế giễu họ không? Sẽ thế nào nếu những thứ bạn bè của tôi thấy chẳng hề buồn cười?

Toàn bộ bài phát biểu sẽ như một thảm họa, tôi sẽ bối rối và không bao giờ được mời trở lại. Vì vậy, một ngày trước sự kiện đó, tôi đã thay đổi toàn bộ bài thuyết trình. Tôi đề cập thẳng vấn đề, thêm một chút hàn lâm, và chắc chắn cung cấp thông tin tuyệt vời, mang tính tranh luận một cách nghiêm túc. Đó là bài thuyết trình cuối cùng tôi đã đưa ra.

Trong vòng 30 phút, rõ ràng là tôi đã mất khán giả. Một phần lý do có thể là chúng được làm vội từ đêm trước, nhưng nó chắc chắn là một thảm họa. Ngày thứ hai, khi tôi thực hiện bài thuyết trình tương tự một lần nữa, tôi quay trở lại bản gốc. Tôi đã nắm trong tay một siêu phẩm!

Những người hay cả nghĩ như chúng ta có thể sẽ không thay đổi các cách làm. Việc chúng ta liên tục đặt câu hỏi cho bản thân và lựa chọn của mình là rất tự nhiên. Nhưng chúng ta có thể học cách tự cười mình, và đó là một điều tốt.

Nhân tiện, nghiên cứu cũng chỉ ra rằng chúng ta có óc sáng tạo hơn!